
Nội dung bài viết
01. TÌNH EM VẪN ĐỢI
Thơ: Đức Trung – TĐL
Anh đi xa có nhớ không?
Để em ở lại phòng không đợi chờ
Bao lần em thấy trong mơ
Bóng anh thấp thoáng bên bờ tre xanh
Dịu dàng em đến bên anh
Lời yêu thỏ thẻ yến oanh khẽ khàng
Bây giờ đang độ xuân sang
Vườn hồng hé nụ em càng nhớ hơn
Bao nhiêu sầu tủi dỗi hờn
Gió bay đi hết chỉ còn nhớ thương
Xa nhau cách trở dặm trường
Tình yêu cháy bỏng còn vương tơ lòng…
Thuyền tình vẫn cập bến sông
Chờ anh trở lại chỉ hồng em trao
Nụ hôn say đắm ngọt ngào
Lời yêu tha thiết dạt dào trong tim.
02. THƠ TÌNH: TIẾNG LÒNG
Thơ: Vũ Thắm
Anh ơi nhắc lại làm gì
Từ ngày anh cất bước đi sông hồ
Đời em trôi dạt sóng xô
Tim em lạnh giá héo khô mi sầu
Tóc xanh dù có phai màu
Mà lòng son thắm..mưa ngâu chẳng nhòa
Đắm hồn theo ánh trăng ngà
Mà quên thực tại ngỡ là mơ chăng
Trải qua bao mấy mùa trăng
Thu vàng lá rụng sương giăng mù trời
Thời gian xa vắng ngàn khơi
Mà người cũng chẳng gửi lời về thăm
Tình mình ước hẹn trăm năm
Mong cho thắm sắc chỉ cầm ba sinh
Áo mặc sao khỏi đầu mình
Nên đành lỗi hẹn duyên tình khi xưa
Xin anh đừng trách cơn mưa
Trách thu rụng lá nhạt thưa tình mình
Chúc anh vững bước viễn chinh
Tìm được hạnh phúc trọn tình nghe anh
Em giờ chôn dấu ngày xanh
Vùi quên nỗi nhớ trọn dành thủa xưa…
03. EM CÒN NHỚ KHÔNG
Thơ: Đức Trung – TĐL
Vườn xưa man mác hương yêu
Lối xưa tha thiết những chiều mộng mơ
Sao em giờ lại hững hờ
Để anh trông ngóng đợi chờ em ơi?
Ngắm nhìn chiếc lá vàng rơi
Cánh chim lẻ bóng giữa trời bao la
Sao em nỡ bỏ đi xa
Để cho tình cảm đôi ta héo mòn?
Lời xưa em hứa sắt son
Nụ hôn say đắm em còn nhớ không?
Tình ta trước những bão giông
Để cho sóng vỗ trong lòng…xót xa!
Má hồng em cũng phôi pha
Bao đêm lệ chảy nhạt nhoà ướt mi
Em buồn than khóc làm chi?
Thôi đành ta phải chia ly đôi đường
Thương em thân gái dặm trường
Em đi…để lại vấn vương tơ lòng!
Bao nhiêu nguyện ước thầm mong
Đừng quên kỷ niệm mặn nồng nhé em!
04. PHẬN SỐ LONG ĐONG
Lục bát: Cỏ Hoang Tình Buồn
Dòng sông kỷ niệm còn đây
Đường xưa nay cũng mọc đầy lá hoa
Nhưng thương anh đã nhạt nhòa
Lời yêu câu nhớ thiết tha chẳng còn.
Em về điểm lại phấn son
Rồi lang thang đến lối mòn chờ anh
Ngờ đâu mộng vỡ tan tành
Đêm về thao thức năm canh ngồi chờ.
Ngày nào hai đứa mộng mơ
Đắng cay chua chát bây giờ em mang
Anh gieo chi lắm phủ phàng
Xuôi thuyền bỏ bến sang ngang không về.
Đông tàn lạnh buốt tái tê
Bến sông vắng lặng bốn bề lá rơi
Thương thay phận số một đời
Tình duyên ngang trái hai nơi thật buồn.
05. TÌNH ANH VẪN ĐỢI
Thơ: Đức Trung – TĐL
Em ơi ngày ấy em đi
Để anh thương nhớ níu ghì tuổi xuân
Nhìn hoa Ban nở trắng ngần
Lòng anh xao xuyến mùa Xuân đang về
Em đi phượng đỏ bờ đê
Tiếng ve rả rích não nề chia ly
Nhìn em lệ ướt hàng mi
Mình anh ôm mối tình si đợi chờ!
Bao lần gặp lại trong mơ
Vòng tay âu yếm hôn bờ môi xinh
Tỉnh ra lại vẫn một mình
Nhớ em…ôm mãi bóng hình trong tim
Lòng anh vẫn vững niềm tin
Dù xa cách mấy vẫn tìm lại nhau
Bây giờ em ở nơi đâu?
Để anh trông ngóng nát nhàu ruột gan
Xa xăm cách trở non ngàn
Tình anh vẫn đợi… ngập tràn yêu thương!
06. CHIẾC BÓNG BÊN SÔNG
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Anh về gom hết vầng mây
Cho mưa rớt xuống phủ đầy dòng sông
Thả trôi nỗi nhớ bềnh bồng
Ngồi trông hò hẹn…mà không thấy về.
Vắng em lòng thấy tái tê
Một mình bước giữa bốn bề hắt hiu
Ngẫn ngơ nhìn sóng cuối chiều
Không nhau đời thấy cô liêu lạnh lùng.
Nhớ ngày đôi bóng về chung
Bên nhau hạnh phúc mình cùng sánh đôi
Giờ đây kỷ niệm hết rồi
Mình anh từng bước nổi trôi cuối đường.
Tìm trong ký ức yêu thương
Mới hay tình lắm đoạn trường gian nan
Quay lưng nước mắt hai hàng
Nhìn theo chiếc bóng lòng tan nát lòng.
07. TÌNH ANH
Thơ: Đức Trung – TĐL
Yêu em anh vẫn đợi chờ
Cho dù cách trở đôi bờ xa xôi
Mặc cho nước chảy, bèo trôi
Nhưng lòng anh vẫn trọn đời nhớ mong
Bây giờ đã cuối mùa đông
Ngoài trời rét buốt, trong lòng rét run
Xa nhau man mác nỗi buồn
Chắc em nơi ấy lệ tuôn nhớ thầm
Đông tàn gọi nắng mùa xuân
Tình ta tươi đẹp trong ngần tiếng chim
Nỗi niềm thổn thức trong tim
Mong ngày gặp mặt niềm tin ngọt ngào
Má hồng, môi thắm em trao
Nụ hôn say đắm lạc vào cõi mơ
Gửi em ngàn vạn ý thơ
Chứa chan trong đó vô bờ yêu thương!
08. LỐI MÒN KHÔNG EM
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Như hoa sớm nở chiều tàn
Luyến lưu nhau lắm cũng dang dở rồi
Anh về sống kiếp đơn côi
Đêm đêm gặm nhấm một thời mình yêu.
Dù cho thương nhớ còn nhiều
Nhưng tình đã cạn đành điêu đứng sầu
Nghẹn ngào thốt chẳng thành câu
Thôi em hãy bước sang cầu…tìm quên.
Đời anh lên thác xuống ghềnh
Tim mang vết xước chẳng rên xiết gì
Âm thầm lặng lẽ bước đi
Đường yêu không nợ chớ ghì níu nhau.
Thời gian rồi cũng phai màu
Nhưng tình lỗi nhịp thương đau mãi còn
“Gánh sầu lặn lội đầu non
Chân thờ thẫn bước…lối mòn không em”.
09. TÌNH HƯ ẢO
Thơ: Liên Tâm
Đưa tay hứng giọt nắng vàng
Bàn tay nhỏ bé nắng tràn xuống sân
Từ nay thôi hết ái ân
Trò chơi kết thúc vạn lần từ ly
Phố dài người cứ bước đi
Để tôi đứng lại ôm ghì tang thương
Nắng lên rãi xuống cung đường
Những lời mật ngọt ai vương nặng lòng.
Em về gom nắng ra hong
Cho môi khô giọt lệ ròng vì đau
Ngưu Lan Chức Nữ sang cầu
Vô tình em thấy thương sao phận buồn.
Suối tình róc rách chảy tuôn
Cuốn theo hết những ngọn nguồn ấm êm
Lá rơi xào xạc ngoài thềm
Lẩn trong tiếng gió nghe đêm bỗng dài
Ừ thì do lỗi em sai
Thuyền đã có bến còn hoài ngóng trông…
Tình si em tự vun trồng
Để rồi bão nổi hóa không…hững hờ.