Anh cho em mùa xuân Nụ hoa vàng mới nở Chiều đông nào nhung nhớ…
Sân ga chiều em đi Mênh mang màu nắng nhạt Bụi bay đầy ba lô…
Dừng chân – bất chợt, lắng nghe Tiếng ru mới mẻ gọi về xa xôi…
Anh phải về thôi xa em thôi Ngoài kia phiên chợ vãn lâu rồi Giọt…
Pleiku thân yêu Nơi tôi sống mười năm với sương buông nên sớm nên chiều…
Đừng hoi hóp nữa Đừng than khóc nữa Hỡi linh hồn ta Chập chờn xao…
Ta ngạt thở bởi mùi hương xa vắng Hương thiên đàng vừa thoảng bến trần…
Nàng ở phương đông nàng là mặt trời Nàng im lặng và nàng ngự trị…
Rất nhiều lần trước lúc ra đi Một góc phố, một khoảng trời xao xuyến…
Con đường về bến Tam Soa Như câu thơ đẹp trải ra đón mời Xanh…