Những bài thơ nhớ người yêu buồn, nỗi nhớ người ấy trong đêm

0
Những bài thơ nhớ người yêu buồn, nỗi nhớ người ấy trong đêm

01. EM LÀ NỖI NHỚ ANH MONG

Thơ: Tuyết Vân

Em nồng nàn…khiến anh phải nhớ mong

Phút gần gũi trao tình hồng êm ái

Cứ đắm đuối, cứ cuồng say khờ dại

Như xuân về cần nắng trải sớm mai.

Có phải yêu nên nỗi nhớ kéo dài

Nghe da diết mong chờ ngày hạnh phúc

Em ước muốn mình trao nhau tình thực

Như lần đầu chìm đắm lúc yêu say.

Anh biết không em đã đếm từng ngày

Mong gặp gỡ thỏa phút giây chờ đợi

Cho tim nhỏ khỏi từng đêm chới với

Khi gió lùa xoáy nỗi nhớ hanh hao.

Em là người….. mang đến sự khát khao

Mang hạnh phúc ngọt ngào khi trống vắng

Anh có biết tình mình luôn sâu đậm

Như men nồng đọng lắng những mê say.

Bao nhớ thương trong những giấc mơ dài

Mong anh đến trao từng hơi thở ấm

Để tận hưởng nụ hôn yêu sâu đậm

Thỏa khát lòng đăm đắm nỗi nhớ mong.

Ngày qua ngày sao lòng cứ bâng khuâng

Đêm trăn trở khi tình dâng cháy bỏng

Bao khao khát cuộn thành từng con sóng

Để trong em sao động đến khác thường.

Em là người….để anh mãi vấn vương

Cho nỗi nhớ in trên từng khoảng khắc

Bao dấu ái khát thèm trong thầm lặng

Tình yêu này mãi thắm ở trong tim..!!

02. NHỚ ANH

Thơ: Vũ Thắm

Em ở nơi này rất nhớ anh

Xem thêm:  Bài thơ Lễ tình nhân không quà tặng – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

Thao thức từng đêm giấc chẳng lành

Ngoài kia sương phủ trời giá lạnh

Nhớ hoài mắt đỏ sóng long lanh

Ước ao anh ớ̉ cùng bên cạnh

Mỗi khi hờn dỗi được dỗ dành

Vẫn luôn khao khát lòng canh cánh

Cùng say men ái đến tàn canh.

3. ĐÊM NHỚ MONG

Thơ: Dạ Lan

Nhớ anh lắm, giữa canh thâu trống trải

Yêu đậm đà, nhưng mình phải chia xa

Để hằng đêm nghe tiếng nấc vỡ òa

Bờ môi đắng, lệ nhòa hoen mắt biếc.

Em trao gửi, một tình yêu bất diệt

Thật nồng nàn tha thiết mảnh tim yêu

Bởi cách ngăn nên dạ xót xa nhiều

Ôm trái đắng, nhìn đời phiêu lạc hướng.

Niềm da diết, thầm khơi trong tư tưởng

Khắc bóng người in ấn tượng hằn sâu

Đã trót say, e ngại mối duyên đầu

Sợ vụt tắt, làm mờ câu hẹn ước

Chuyện ân nghĩa, nào đâu ai biết trước

Có lâu dài luôn mãi được gần nhau

Hay vội phai theo năm tháng nhạt màu

Kỷ niệm ấy sẽ trôi vào quên lãng.