Bên em cầu Cửa Hội – Lê Doãn Thực

0
Bên em cầu Cửa Hội – Lê Doãn Thực

Tự bao giờ anh mơ gọi tên em,

Anh cũng chẳng nhớ từ bao giờ nữa,

Đến hôm nay anh về vùng Cựa,

Em đã hiện thân quá đẹp .

 

Kết nối đôi bờ một dải lụa vắt ngang,

Em mềm mại mà thanh cao, rắn rỏi,

Em sâu lắng như đôi bờ muốn nói,

Nặng nghĩa , duyên nợ Hoan Châu.

 

Gạn đục, khơi trong kết đọng ,

Từ ruộng lúa, bãi ngô, từ mạn , mẻ cá,

Âm hưởng Lam Giang,giận hờn Cả,

Khúc nhạc Giang Đình ngân vọng mãi vần thơ.

 

Rực rỡ tháp sen , in bóng đôi bờ,

Sợi cáp duyên tơ kết nối thành đôi lứa,

Sao em đẹp và như rứa,

Ôm cả đôi bờ, chan chứa đục, trong.

 

sông, tắm sóng bạc cuối dòng,

Đâu có muốn đi, vì nặng tình câu ví,

Hai dãy Song Ngư em thủ thỉ !

Bằng tiếng sóng êm đềm thay tiếng gọi tên em.

 

Duyên dáng, lung linh, thanh nhẹ, dịu hiền,

Đôi núi chồi sen, bồng bềnh trên tháp trụ,

Hai dải tóc mềm, ngập hồn anh khi ngủ !

Bay bổng,chập chờn điệu ví dăm đò đưa.

 

Cầu Ca trù, điệu Hát dặm ngàn xưa,

Sao sâu nặng, sao nghĩa tình đến thế ?

Sao da diết,  mà nặng tình dâu bể !

Kết tạo dây văng, hóa kiếp nhịp cầu.

 

Biển Cựa tối về tiếng vỗ mạn đêm thâu.

Xem thêm:  Nhà thơ Hữu Loan cùng trọn bộ chùm thơ dịch hấp dẫn nhất

Như muốn gọi và gửi trên sông Cả,

In bóng đôi bờ, em lung linh hai ngả,

Nửa muốn đi vào và nửa muốn đi ra,

Đã đêm , nhưng anh không muốn rời xa !

Mà muốn ở lại qua đêm với em cùng biển cả./.