Con bị thương, nằm lại một mùa mưa Nhớ dáng mẹ ân cần mà lặng…
Bần thần hương huệ thơm đêm khói nhang vẽ nẻo đường lên niết bàn chân…
Bé thơ ơi cuộc đời em viên sỏi Khóc một lần nước mắt chảy thiên…
Có một chiều nước mắt hóa thành thơ Khi em một mình. Công viên đầy…
Hãy chỉ dùm anh hoa sữa phố nào Thơm váng vất, nhớ thương nhòe hết…
Ở đời sáng uống cà phê Quán trong hẻm nhỏ như quê quán nhà Ngoại…
Anh hát tặng em bài ca của người đến sau kỷ niệm vẫn xanh như…
Rồi hôm nào anh đến chơi tất cả đều đã khác đám mây trên nóc…
Nghe em hát mà anh buồn cười Nhịp với phách xem chừng sai cả Mồ…
Hai mươi sáu năm, xa xứ trở về Ðối diện Ba giữa dòng người vội…