
Mưa vì sao lại đến!
Dưới cái nắng hanh hao
Ướt cả tiếng chuông chiều
Mưa tấp nập bờ nhớ
Làm phố nhỏ buồn thêm
Sao quá đỗi dịu êm
Cả lúc ghen,hờn,giận
Cánh chò thôi chao lượn
Ngập ngừng theo gió lay
Run rẩy điệu chia tay
Níu chân người qua lại
Bồng bềnh con thuyền giấy
Ai thả vào tuổi thơ
Thuyền mong manh ngơ ngác
Trôi về đâu trong mơ?
Mưa vẫn của ngày xưa
Dưới mái hiên đứng đợi
Để góc phố lặng nhìn
Những gì chưa kịp nói
Mưa từ đâu mưa tới
Đường về ai có hay?
Để nửa mưa bên ấy
Thương nửa nắng bên này
Gió vô tình níu mây
Nên trời cao xuống thấp
Hạt mưa rơi hoảng hốt
Như nốt nhạc vỡ tan
Có phải mưa mong manh
Nên hạt đời lành lạnh?
Giọt nào nghe cũng đắng
Vì đã lạc ngoài nhau.