
Tháng mười hai
Đầu nhà hoang hoải
Cây xoan gầy trơ cành run rẩy
Ủ mình chờ nhú lộc mùa sau
Đêm gió mùa đông bắc thổi sâu
Mẹ sinh em trong cơn gió âu sầu
Tàu lá chuối cũng xào xạc vặn mình rách toạc
Trong những cơn đau
Mẹ vẫn mỉm cười.
Tháng mười hai
Cha thắp đèn, mẹ hát những câu ca
Ru ầu ơ, con gái sinh ra trong mùa đông giá
Mắt mẹ thêm sâu
Áo cha nhiều mảnh vá
Cho con lớn lên
Xinh đẹp
Mộng mơ.
Con gái tháng mười hai
Như câu thơ cuối mùa… nắng vội
Ửng môi hồng trong rét ngọt mùa đông.
Em khẽ cười
Làm tung cả gió đông
Vấn vít lùa qua má hồng, tóc rối
Chỉ thế thôi mà sao anh thương vội
Cô gái mùa đông môi thắm, má hồng.
Tháng mười hai
Anh lặng thầm bối rối
Giận với gió
Hờn với nắng… vu vơ
Chạm môi em đêm về ghen không ngủ
Nụ hồng đào sao gió cũng chung chiêng.
Tháng mười hai
Gió hanh hao lạnh buốt vai gầy.