
Hãy yêu đi, nếu yêu là lẽ sống
Đời hạnh phúc, với giấc mộng trăm năm
Trong khi yêu, có lắm những thăng trầm
Hãy chấp nhận, những sai lầm vấp ngã
Nếu biết yêu, là sợi dây oan trái
Được và mất, theo vòng xoáy cuộc đời
Hãy tha thứ, và tâm hồn buông cởi
Những đau buồn, cũng bởi một chữ yêu
Hãy yêu đi, dù nhận ít hay nhiều
Vì tình yêu, là con tim sự sống
Trong khi yêu, xin đừng quá mơ mộng
Vì cuộc đời, không giống như ước mơ
Hãy yêu đi, cho trọn nghĩa với tình
Dẫu cuộc đời, đến với mình ra sao
Vì tình yêu, như ngọn sóng dâng trào
Sóng dạt dào, đưa ta vào cõi mơ
Hãy yêu đi, nhưng đừng quá dại khờ
Đừng trông chờ, sẽ đến bờ hạnh phúc
Vì chữ tình, lắm lúc phải chia xa
Đừng gục ngã, khi đời ta hụt hẫn
Có cho đi, mai này sẽ được nhận
Tình nghĩa đời, đừng buồn giận sầu lo
Cho và nhận, là thước đo lẽ sống
Chẳng có gì, khi không nhận không cho.