Láng giềng đã đỏ đèn đâu Chờ em ăn dập miếng giầu em sang Đôi…
Mong manh nhất không phải là tơ trời Không phải nụ hồng Không phải sương…
Cha lên làng sơ tán thăm con hoa mận nở trắng vườn năm sắp hết…
Chân bước vội em về từ phố rộng Mang mùa hè xanh biếc trên vai…
Giữa bao la đường xá của con người Thành phố rộng, hồ xa, chiều nổi…
Từ giã hoàng hôn trong mắt em Tôi đi tìm những phố không đèn Gió…
Cũng có thể hình dung về nỗi buồn sẽ làm mình buồn hơn cả hình…
Tuổi 15 em lớn từng ngày Một buổi sáng bỗng biến thành thiếu nữ Hôm…
Nếu em muốn biết được vì sao anh Lại yêu em chân thành, tha thiết…
Bỗng nhiên vũ trụ thuộc về ta Khi căn phòng còn một mình hai đứa…