
Tháng 7 về trời lại rả rich mưa
Để nỗi nhớ cứ chồng lên nỗi nhớ
Nghe tiếng gió thầm thì bên song cửa
Tưởng như đâu dĩ vãng lén quay về.
Tháng 7 về ngày tháng cứ lê thê
Cho cảm xúc ướt dầm như Ngâu vậy
Em nghe tiếng nơi con tim run rẩy
Tình yêu ơi! Anh ở phương nào?
Tháng 7 về em lại hỏi vì sao
Ta đã có tháng ngày thơ đẹp thế
Em hẹp quá nên lòng em chẳng thể
Giữ nổi tình yêu… vô tận… vô cùng…
Tháng 7 về cho một chút mông lung
Cho em tiếc nuối một thời khờ dại
Anh yêu ơi! Nếu thời gian quay lại
Em xin trọn đời giữ mãi… mối tình anh…!