
Trăm năm nước chảy đá mòn
Ngàn năm nhân thế vẫn còn mê say
Say tình say nghĩa ngất ngây
Ru người chìm mộng bàn tay nhân tình
Thương cho số kiếp lục bình
Ngỡ ngàng tự hỏi biết mình về đâu?
Đời người có được bao lâu
Lòng người sâu thẳm biết đâu mà ngờ
Sống trong ảo tưởng mộng mơ
Còn đâu tiếng khóc nguyên sơ nụ cười
Đắng cay số kiếp con người
Đến đi tan hợp khóc cười nhân gian
Anh hùng tài trí hiên ngang
Có ai thoát khỏi đồng hoang huyệt nằm
Nhìn về nhân thế xa xăm
Chỉ như giấc mộng trăm năm tình đời.