Gió bụi cuộc đời – Ngạo Thiên

0
Gió bụi cuộc đời – Ngạo Thiên

Gió bụi , lắm bi ai
Được đây mất đó, tiếng thở dài
Dòng đời bế tắc, tâm phiền não
Bụi trần nặng gánh…trĩu đôi vai.

cho ta, được điều gì?
Phải chăng phiền não, với sầu bi
Buồn vui , chợt tan biến
chìm nổi…giữa thịnh suy.

Cuộc đời cứ thế, ai biết đâu?
Hết vui lại thấy, khổ bắt đầu
Lanh quanh lẩn quẩn, theo vòng xoáy
Đưa người mê đắm…xuống vực sâu.

khi sống, hãy vui tươi
Đứng trước trái ngang, miệng vẫn cười
Sang hèn vẫn thế, sống
Đau khổ mà chi…uổng kiếp người.

Cuộc đời bể khổ, ai biết chăng?
Bởi thân , nên
phú quý, đời vọng niệm
Như thỏ …dưới bóng trăng.

Trăng kia khi khuyết, lại khi đầy
Con người khi tĩnh, lại khi say
U mê chìm đắm, hoài mộng tưởng
Đời là …có ai hay!

Cuộc đời cho ta, có và không
Ai mà buông được, chẳng phiền lòng
Tự thân quán chiếu, đời vô ngã
Vô thường được mất…có gì mong.


Xem thêm:  Hồ tiêu Vĩnh Linh - Phùng Quán