Người phụ nữ tôi yêu – Hồng Nguyên

0
Người phụ nữ tôi yêu – Hồng Nguyên

Tôi yêu người đấy
Người đàn bà vĩ đại nhất trong tôi
Tôi yêu mà như kẻ vụng trộm
Chưa một lần dám nói lên lời

Người phụ nữ ấy trong tâm trí tôi
Đã chịu những nỗi đau, thiệt thòi, cực khổ
Đôi vai gầy không quản ngại gian khó
Gồng ghánh trên vai bao

Cuộc đời ấy chẳng thầm lặng mà trôi
Đứng chắn cả sóng to và gió lớn
Không ngả nghiêng dù giông tố vẫn cười
Nuôi đàn con trở thành người

Người phụ nữ ấy không phải trẻ mồ côi
Nhưng cũng sống kkhông cha lúc lên 3 tuổi
Tủi nhục đè lên vai đứa trẻ yếu đuối
Cùng mẹ và anh sống kiếp nghèo

Cứ thế tuổi thơ đói, khát tình yêu
Trôi dần trôi theo tháng năm dần lớn
gói vào trong trang vở
Thực hiện ước mơ hoài bão tuổi thanh xuân

Người phụ nữ ấy luôn ân cần
Chăm lo dạy dỗ những mầm non bé nhỏ
Lòng và tinh yêu luôn có
Đặt viên gạch nền móng của

Bao tháng năm lam lũ mệt nhoài
Bươn chải mưu sinh cho gia đình bé nhỏ
Cuộc sống dù có bao gian khó
Gánh gạo gánh khoai, gồng ghánh cả ngôi nhà

Người phụ nữ ấy hạnh phúc chỉ
Nhìn đàn con khôn lớn từng ngày
Ánh mắt mẹ mãi ở nơi đây
Trái tim con, ngàn lời con yêu mẹ

Xem thêm:  Tình chúng mình sẽ được vẽ lên tranh - Minh Đức Hoài Trinh