Những người đàn ông các anh có bao nhiêu điều to lớn Vượt qua ô…
Yêu đến nỗi trong lòng run rẩy mãi Trưa lan xa, bóng nắng đẫm vui…
Hỡi sông Hồng tiếng hát bốn nghìn năm! Tổ quốc bao giờ đẹp thế này…
Những năm nhà nào cũng thiếu người làng mạc ruộng vườn vắng bặt con trai…
Mặt trời quá vĩ đại Hạt sương quá nhỏ nhoi Mặt trời không mang nổi…
I. Tôi chẳng phải là chim Sao biết đường bay mỏi Đôi cánh này ngông…
Nàng ở phương đông nàng là mặt trời Nàng im lặng và nàng ngự trị…
I. Ai biết Hải Phòng là đâu 1 Sinh ra tôi đã có Hải Phòng…
Tôi đã đi trên những buổi chiều Những buổi chiều của quá khứ Rất cô…
tau tức quá rồi tau chịu không nổi tau nghẹn cuống họng tau lộn ruột…