
Có buồn thì mới có vui
Có yêu có hận, ngậm ngùi người ơi
Có đến thì phải có rời
Hợp tan tan hợp, cuộc đời nhân sinh
Chưa cô đơn, sống một mình
Ai nào trân trọng, chữ tình thế gian.
Trăm năm lựa đá chọn vàng
Biết đời tan hợp, hợp tan vô thường
Sợi tình vương vấn vấn vương
Trăm năm bạc tóc, bụi đường chia ly
Trăm năm sống kiếp so bì
Hơn thua được mất, ai bi cuộc đời
Trăm năm vội vã buông lơi
Chỉ còn tay trắng, nghiệp đời mang theo.
Sắc kia dù đẹp, rồi cũng tàn
Tình kia nồng thắm, tình vẫn tan
Trăm năm chợt thấy, vô thường gọi
Ai nào níu giữ, được thời gian.
Giàu nghèo rồi cũng, một lúc thôi
Thương yêu hờn ghét, thoảng trên môi
Trăm năm cuộc sống, thân đánh đổi
Vô thường chợt đến, bỏ lại thôi.