
Tháng bảy nắng vẫn ngập tràn khắp lối
Lá xanh tươi ve vẫn còn ngân
Và đất trời như có chút phân vân
Như lưu luyến điều gì chẳng nói
Gửi ve tuôn ôm cành tiếc gọi
Nhuốm xanh ngàn dẫu cách biệt trùng san
Ai đang vén sợi mây chiều bẽn lẽn
Khóe môi cười đâu che được vết thời gian
Tiếng ve nao đâu chỉ vì tiếc Hạ?
Lá xanh cành đâu chỉ bởi hoài Xuân
Trang điểm phấn son đâu chỉ vì trẻ lại
Chẳng qua lòng còn chút bâng khuâng.