
Cảnh bi kịch đôi ta đầy diễm tuyệt
Suốt ngày dài mải miết ngắm gương mơ
Tôi thấy nàng chải chuốt tóc vàng tơ
Tay nhẫn nại dịu êm cơn lửa cháy
Màn bi kịch đôi ta đầy lộng lẫy
Suốt ngày nàng ngơ ngẩn ngắm gương soi
Chải tóc vàng tôi bỗng thốt nên lời
Cảnh bi kịch đôi ta đầy diễm lệ
Nàng thơ thẫn chơi đàn hình như thế
Suốt ngày dài ngơ ngẩn ngắm gương soi
Chải tóc vàng tôi bỗng nói nên lời
Nàng thích thú đọa đây trang ký ức
Soi gương mãi suốt ngày ngồi thao thức
Muốn hồi sinh hoa cháy mãi không thôi
Mặc ai nói nàng chẳng thốt nên lời
Trang ký ức dày vò nàng thích thế
Cảnh bi kịch đôi ta đầy diễm lệ
Chung quanh kia thế giới giống gương tồi
Lửa chập chờn chiếc lược rẽ làm đôi
Ánh lửa kia bập bùng soi trí nhớ
Màn bi kịch đôi ta đầy rực rỡ
Như trong tuần ngơi nghỉ một thứ năm
Suốt ngày ngồi trong ký ức xa xăm
Nhìn gương xa mà nàng như mục kích
Chết dần mòn từng tên gây thảm kịch
Thế giới tồi ưu tú nhất ai đây
Không nhắc tên nhưng anh chắc đã hay
Lửa chiều buông dường như nhiều ý ngỏ
Tóc vàng hoe khi nàng đang ngồi đó
Ánh lửa hừng lặng lẽ chải không lời.