Cha người lính năm xưa – Hồ Xuân Thu

0
Cha người lính năm xưa – Hồ Xuân Thu

Cha người lính năm xưa
Hiên ngang nơi trận mạc
Súng trên vai dõng dạc
Một anh lính nhảy dù

Đôi mắt của biển thu
Hay màu xanh rừng thẳm
Lửng lơ trong chiều nắng
Giữa trời không lung linh

Là anh lính đa tình
Hào hoa kia một thuở
Năm năm đành xa vợ
Chẳng một mụn con chung

Cô ấy chán ra đi
Khi cha đang trận mạc
Giữa chiến trường đạn lạc
Máu loang lổ khắp người

Là anh lính năm xưa
Ngậm ngùi cho số phận
Cuối cuộc đời tay trắng
Đôi mắt cũng mù lòa

Đôi chân cũng mài mò
Cả người đầy vết đạn
Sống cuộc đời nghèo khổ
Phải chạy từng bữa ăn

Làm anh lính sa chân
Khi người đi nước rút
Bỏ quên từng số phận
Làm thay đổi cuộc đời

Những cái nhìn miệt thị
Sau ngày hết chiến chinh
Anh lính chỉ lặng thinh
Ngó cuộc đời thế sự

Không còn ngày nắng ấm
Giữa biển lửa xông pha
Không còn thấy biển xa
Màu xanh rừng của mắt

Trách người đi quay mặt
Bỏ anh lính tật nguyền
Từng đói rách áo om
Vợ con bao vất vả

Nhưng anh lính vẫn vậy
Khẳng khái giữa đời thường
Yêu vợ với thương con
Dù tật nguyền định mệnh.


Xem thêm:  Hỏi mình giữa biển - Mai Thảo