
Ngồi buồn nhớ lại ngày xưa
Nhớ em Mười tám tóc vừa chấm vai
Cái duyên xúng xính áo dài
Nét cười khiến khối chàng trai phải lòng
Khổ tôi mắc nợ tang bồng
Trái tim như đã…mà không ngỏ lời
Đôi lần cố…vẫn hụt hơi
Mấy lần như vậy, thế rồi dần xa
Nàng hay mặc áo hoa cà
Để cho khối kẻ nhớ xa nhớ gần
Còn tôi mỏi gối chồn chân
Dẫu không vĩnh biệt cũng dần rời xa
Giá như mình số đào hoa
Thì từ ngày ấy đã là của nhau.
./.