
Cái hồi còn dậu mồng tơi
Em ngồi giặt áo có người tìm sang
Mồng tơi chửa kịp xanh giàn
Người đi bỏ lại xóm làng, buồn sao !
Em giờ giặt áo cầu ao
Tay vo chiếc bóng vỗ vào niềm đau
Người ơi giờ ở phương nào
Để hoa nhớ bướm, để dâu đợi tằm
Thương mình tủi phận rau răm (1)
Lại như trăng náu đêm rằm trời tây.
./.
Ghi chú : Mượn ý câu ca dao xưa :” Gió đưa cây cải về trời
Rau răm ở lại chịu lời đắng cay”