Chỉ một lần đưa – Võ Thị Hồng Tơ

0
Chỉ một lần đưa  –  Võ Thị Hồng Tơ

Người đi

Lạc nẻo một người

Một lần đưa, đủ một đời em đau

Giọt chiều xế bóng sân sau

Mảnh trăng từ đó bạc màu chơi vơi

Thế là

Ngọn gió rong chơi

Dửng dưng tìm cõi sương rơi thì thầm

Để người áo ướt trăm năm

Đốt đêm tìm lại chút rằm xanh xưa

Lời nguyền

Sáo lọt song thưa

Trắng câu bạc mệnh đong đưa cuối trời

Người đi bỏ lại một người

Một người bơi giữa một trời nhớ đan

Trường Sơn

Anh uống trăng ngàn

Bến đò em tím chiều sang muộn chiều

Ngực tròn nhốt trái tim yêu

Tương tư cho hết mọi điều dại khôn

Anh đi

Nghĩa nước vuông tròn

Tháng năm em nhặt sỏi mòn lối xưa

Một lần, chỉ một lần đưa

Cũng từ lần ấy,

Em chưa một lần…!


Xem thêm:  Bài thơ Hậu Giang mùa hạ – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân