Người con gái ấy – Thiên Ân

0
Người con gái ấy – Thiên Ân

Người con gái ấy đâu rồi nhỉ?
Lệ đá khóc hờn dấu chân xưa
Cởi áo vầng buồn bí xị
Đứng gọi tên nhau,gió đổi mùa

Người con gái ấy hồn trinh nữ!
Bộc bạch men chiều vời vợi xa
Thương gió hôn mây muôn tình tự
Lướt thướt bên rèm mơ dáng hoa

Người con gái ấy giờ xa lắc!
Bảy sắc cầu vồng thôi dang tay!
Con tạo xoay vần trong tất bật
Ngọn đèn khô hạn,giọt vắn dài

Người con gái ấy duyên tình lỡ!
Cầm,kì,thi,họa vốn phôi phai
Lời thơ tình cuối màu dang dở
Dấu lặng chìm mau mất hình hài

Người con gái ấy thời nhốt bóng!
Miệng trao vội nụ hôn
Đôi môi trái tim ngày bé bỏng
Ru ta chất ngất đến ngập hồn


Xem thêm:  Lời dặn bản thân - Nguyên Sa