Ở đời sáng uống cà phê Quán trong hẻm nhỏ như quê quán nhà Ngoại…
Lũ bướm chiều hôm bay qua thềm cửa đợi trăng về phá cỗ trung thu…
Người ta nói: gương mặt con người là mảnh đất khám phá không bao giờ…
Ánh sáng xa đâu gió cây mù mịt trăng trời vòng cửa khép tiếng sóng…
Khi mỗi ngày ta biết sống vì nhau Ngày lại đẹp theo vần thơ anh…
Người lơ đễnh học không thuộc bài Người một hôm đếm một ra hai Bà…
Ta hát một mình ta Dưới trời thu chiều tà Khi nắng vàng hoi hóp…
Ta ngạt thở bởi mùi hương xa vắng Hương thiên đàng vừa thoảng bến trần…
Trước ngọn thần đăng; Chập chờn gió lốc. Lạc giữa tang thương; Hồn nào cô…
chiều hái, gặt bóng cây chất đầy đêm tĩnh, lặng như tôi gửi bàn tay…