“Thầy có nhớ con không…?” Tôi giật mình nhận ra người đàn ông áo quần…
Có lẽ nào anh lại mê em Một cô gái không nhìn rõ mặt Ðại…
1 Mười con nhạn trắng về tha Như Lai thường trụ trên tà áo xuân…
Cây bút gãy trong tay Cặn mực khô đáy lọ Ánh điện tắt trong phòng…
Phải chăng anh đã mất giấc mơ Mất tiếng ve và những mùa dưa chín…
Không thể nói khác hơn rằng hôm nay – buổi sáng rất buồn. Anh mất…
Không hy vọng có em về Ra ngồi quán uống cà phê một mình. Trời…
Thoắt thoáng thôi mẹ đã thành thiên cổ Lãng du trôi giữa trốn không màu…
Chiều mùa đông Đốt ngọn lửa hồng Ta đọc tập thơ sầu, cười với bóng,…
Bóng mây thu lướt trên đồng lúa vàng xanh, mặt trời theo sau vun vút…