
Anh viết vần thơ tình tặng em
Giữa mưa giăng mịt mù chiều tháng tám
Mấy hôm rồi đất trời luôn u ám
Nên gieo sầu ảm đạm khắp muôn nơi
Bởi vậy nên vần thơ cũng chơi vơi
Làm câu chữ rụng rơi hoài trong gió
Trái tim yêu vẫn một màu tươi đỏ
Đành u sầu vò võ đợi tình xa
Tháng tám về em có nhớ tháng ba
Mưa cũng giăng nhạt nhòa mùi hương bưởi
Chiếc khăn tay mà ngày nào em gửi
Vẫn nồng nàn an ủi bước chân anh
Tháng tám còn vương vấn chút hạ xanh
Mà mưa thu chợt giăng mành chờ đợi
Dấu yêu ơi xin em đừng nghĩ ngợi
Để mưa buồn vời vợi những vần thơ
Tháng tám về say đắm những giấc mơ
Ta bên nhau… Đợi chờ… Mùa thu tới!