
Anh viết tặng em vần thơ tháng tám
Mà nắng chiều cháy rám cả hàng me
Nắng khô rang như thể những trưa hè
Thoảng trong gió thoáng nghe thu xào xạc
Trời vào thu nỗi buồn sao man mác
Lá vàng rơi xơ xác gót chân em
Em đi về trên đường phố thân quen
Chợt thoang thoảng đan xen mùi hương cốm
Chiếc lá khô giữa chiều thu vàng rộm
Cũng cong mình lẫn trộn sắc mùa thu
Anh thoáng nghe trong gió thoảng lời ru
Từ cổ tích trái mù u chờ đợi
Tháng tám về có bao điều nghĩ ngợi
Bởi tình mình còn vời vợi cách xa
Giọt mồ hôi chảy xuống cũng nhạt nhòa
Bao mong ước cho ngày ta gặp mặt
Anh lại viết bao vần thơ góp nhặt
Chiều thu buồn…Xanh ngắt…Mấy tầng không!