
Tháng mười một, anh về đâu anh nhỉ?
Em một mình thủ thỉ với riêng em.
Tiếng yêu thương hờ hững rớt bên thềm.
Thu qua vội sầu hoen, buồn mắt ngọc.
Tháng mười một vẫn trọn niềm đơn độc.
Lạnh theo về tiếng khóc trĩu nặng hơn.
Thương phận mình, mòn mỏi gặm dỗi hờn.
Đời bạc bẽo nhói từng cơn…đau mãi.
Tháng mười một gieo vào tim tê tái.
Lang thang lòng, chực hái một nhành yêu.
Nhớ quặn mình trên bến vắng hoang liêu.
Ai thắp lửa hong ráng chiều bớt lạnh?
Tháng mười một xoáy hồn em hiu quạnh.
Liệm men đời chôn chặt mảnh nhàu tan.
Anh thờ ơ để nước mắt tuôn tràn.
Em níu lại giấc mơ hoang ngày cũ.
Tháng mười một đông về chen liễu rủ.
Se sắt nhiều héo rũ nửa đường thi.
Mong anh về gói lại tiếng chia li.
Môi ngọt ấm, thầm thì câu luyến ái!