Tiễn anh đi xa cách đã bao ngày
Một mình em đường hoa ban lặng lẽ
Vẫn bước đều nhưng bàn chân cô lẻ
Phương trời xa anh vẫn cứ ngóng về
Rồi chiều nay cái giọng nồng khê
Tiếng em ca đường trở nên xanh thắm
Nỗi nhớ nhung đã vùi vào sâu thẳm
Lại trở về réo rắt mãi trong anh
Lâu lắm rồi mái tóc đã bớt xanh
Nhiều sợi bạc đã chen lối đan cài
Nhưng hy vọng vẫn còn nồng nàn mãi
Như đường ban hoa hết lá còn tươi
Chiều hôm nay lại nghe tiếng em cười
Tay trong tay dung dăng như trẻ nhỏ
Đôi bàn chân ngập ngừng trên lối cỏ
Mắt anh chìm vào trong nước hồ thu
Vẫn dặt dìu nồng ấm như lời ru
Tiếng em hát rất ngọt ngào lắng đọng
Và anh biết vẫn chứa đầy mong ngóng
Đường hoa ban mình lại bước bên nhau.
Thi Sơn
(Thi Hoàng/ Ninh Bình)