Thân cò lặn lội đồng chua
Lẻ loi thân phận bốn mùa gian truân
Tháng ngày, bùn lấm gót chân
Nào đâu quản ngại tấm thân hao gầy
Thu tàn gió thổi heo may
Thân cò lặn lội trả vay kiếp người
Suốt đời vất vả ngược xuôi
Đồng xa hun hút kiếm mồi nuôi con
Nhọc nhằn cò chẳng quản công
Chỉ mong con sẽ, lớn khôn nên người
Khi con vừa bước vào đời
Tang thương ập đến cò rời thế gian
Nỗi đau cào nát tim gan
Con chưa đền đáp cưu mang của Người.
Ngoài trời nặng hạt mưa rơi
Bóng cò thấp thoáng nhớ lời mẹ ru.
Anh Tuấn Phạm