Chợt bâng khuâng tuổi thanh xuân
Vết thời gian lạc bước chân thuở nào
Những chùm phượng gió lao xao
Lung linh hoa nắng bay vào tóc ai
Một thời thanh tú gái trai
Một thời óng chuốt tóc cài hoa lan
Nụ cười quyến rũ chứa chan
Nét duyên đằm thắm dâng tràn trẻ trung
Bên nhau nhút nhát ngại ngùng
Vẫn tìm cơn cớ ngồi chung một bàn
Giấu tình trong búp hoa lan
Vu vơ hương ngát ngăn bàn thầm trao
Tuổi thần tiên nắng xôn xao
Một lung linh giọt lạc vào giấc mơ
Để cho bất chợt ngóng chờ
Để cho chan chứa ngẩn ngơ những chiều
Chưa một lần nói chữ yêu
Mà ngơ mà ngẩn bao điều mối chăng
Để quên câu hát dưới trăng
Thuyền trôi lãng đãng sương giăng la đà
Bây giờ nhìn lại… vời xa
Những ngơ ngác lớn, những ta, những mình
Vấn vương kỷ niệm chút tình
Để ta gặp lại thuở mình thuở ta
Cái thời câu hát ngân nga…
Lê Tuấn
(Nguyễn Tiến Ban/ Hải Phòng)