Thơ buồn về cuộc sống vợ chồng khi bất hòa, chia ly, tan vỡ

0
Thơ buồn về cuộc sống vợ chồng khi bất hòa, chia ly, tan vỡ

Những bài thơ buồn về cuộc sống vợ chồng dưới đây có thể khiến bạn bật khóc. Cuộc sống của chúng ta có quá nhiều vấn đề làm con người ta bận tâm. Và cuộc sống sau hôn nhân cũng khiến ta phải suy ngẫm khi mọi thứ trở nên thật khó khăn không như lúc yêu nhau. Cùng nhau theo dõi bài viết này nhé các bạn!

Những bài thơ buồn về cuộc sống vợ chồng nhiều bất hòa

Đôi khi cuộc sống này cũng sẽ không như chúng ta mong muốn, nó luôn chất chứa rất nhiều bộn bề. Cũng chính vì thế mà cuộc sống thường xuyên nảy sinh những bất hòa. Đơn giản là người này không nói, người kia vờ đi thế là những bất hòa cứ thế lớn dần. Và nó có thể làm rạn nứt các mối quan hệ.

Mười hai bến nước

Anh bình tĩnh dừng tay mà suy nghĩ

Em nửa đời chỉ lo lắng chồng con

Phận làm dâu luôn hiếu thảo vẹn tròn

Luôn chu đáo từng bữa ăn, giấc ngủ.

Anh rỗi việc chỉ bạc, bài, bia rượu

Sức thanh niên làm chưa đủ miệng ăn

Anh biết nhà hoàn cảnh rất khó khăn

Bao nhiêu việc nhọc nhằn mình em gánh.

Em cố gắng chưa một lần tị nạnh

Mong gia đình được hạnh phúc ấm êm

Nén vào tim những , nỗi niềm

Anh vui vẻ… cả thâu đêm suốt sáng.

Khổ thế nào bản thân mình cũng ráng

Không một lời than vãn với người thân

Chỉ khuyên anh ý thức việc nào cần

Không để tâm biết bao lần đánh vợ.

Có nhiều đêm ôm tủi buồn nức nở

Sợ mẹ buồn cố nuốt lệ vào trong

Với bạn bè vẫn mang tiếng có chồng

Đêm hiu hắt bởi phòng không gối chiếc.

Vì gia đình em nhận phần thua thiệt

Anh vô tâm nên đâu biết em đau

Ôm con thơ nuốt cay đắng, nghẹn ngào

Nghĩ tình nhau không một lời oán trách.

Tự nhủ lòng đây chính là thử thách

Cố gắng lên sẽ có cách vượt qua

Hãy bình tâm suy nghĩ lại anh à

Để con trẻ được có cha lẫn mẹ.

Bức tranh mùa lũ

Mưa đầu mùa bong bóng vỡ mặt sông

Sóng cuộn phù sa đổi màu con nước

Lũ xô dòng ai xuôi ai ngược

Mãi tha hương một kiếp lục bình

Cánh đồng xanh thao thức chuyển mình

Đàn ong mật bỏ cành dời tổ

Bầy kiến ngậm ngùi xa hang ổ

Bến sông chìm xuồng gác ngực bờ cao

Bên hiên nhà cá giỡn bóng trăng sao

U ẩn đêm trường ai buông câu hát

Bài vọng cổ gió đưa dìu dặt

Chợt bùi ngùi sông nước mênh mông

Như lũ bướm vàng chấp chới giữa đồng không

Chút hồn nhiên màu hoa điên điển

Chẳng ngỡ ngàng khi đồng xanh hoá biển

Người nông dân ôm câu lưới ra đồng

Không cỡi lưng trâu thì ngất nghểu trên xuồng

Vẫn ngang dọc cánh đồng quê ruột thịt

Dẫu lạc giữa gió mưa mù mịt

Vẫn quay về êm ấm mái nhà rơm

Hạt lúa này vượt lũ thành cơm

Bếp củi ướt bập bùng trên nước nổi

Tấm vạt nhỏ suốt mùa lụt lội

Là nơi ấm áp một gia đình

Mình chia tay thôi

Anh đấy à! Sao lại trở về đây?

Bao tháng ngày bỏ vợ con đi suốt

Tôi ở nhà quặn đau từng khúc ruột

Phận lại nghèo, rau cháo mẹ con ăn

Những ngày mưa nhà dột thiếu chỗ nằm

Bởi thiếu bàn tay đàn ông sửa chữa

Cứ ngỡ rằng anh đi một vài bữa

Nào không ngờ cho đến tận hôm nay

Lấy chồng về tưởng hạnh phúc đong đầy

Gia đình ấm êm cùng nhau chia sẻ

Thật ra thì được vài hôm vui vẻ

Say rượu về lại chửi vợ đánh con

Người như tôi còn trẻ, giờ héo mòn

Nhiều lúc nghĩ không còn nghị lực sống

Khốn nạn cái thân, đời có ai giống

Thật vô duyên một kẻ bị phụ tình

Ai cũng bảo là vợ đẹp con xinh

Thì gia đình sẽ luôn luôn hạnh phúc

Đêm không ngủ một mình nằm thấy nhục

Cũng là người sao chẳng giống người ta

Bỏ vợ con anh theo mụ đàn bà

Một kẻ thứ ba làm nhau đau khổ

Hãy đi đi đây không còn bến đỗ

Về với người ta bỏ lại mặc mình tôi

Giờ còn gì? Thật sự mất nhau rồi!

Tình tàn

Rồi cuối cùng cũng chẳng níu được nhau

Tình đã cạn chuỗi ngày sầu đăng đẳng

Mình chẳng lẽ hoài sống trong im lặng

Chung mái nhà mà khoảng vắng không tên

Tình chúng ta không giữ được lâu bền

Bởi nghĩa cạn đã làm nên duyên lỗi

Hay tại bởi Nguyệt kia làm tơ rối

Đan sợi tình này quá vội mong manh

Bến thuyền quyên sóng va đập chòng chành

Tay lái mỏi buông bỏ nhanh giải thoát

Xưa nồng ấm mà nay hoài lạnh nhạt

Men ái tình giờ chua chát đắng cay

Trước quan tòa mình dứt khoát chia tay

Trút bỏ hết những tháng ngày chịu đựng

Và Trút bỏ những tính toan sỏi cứng

Vấp một lần gượng dậy vững bước đi

Những yêu thương giờ còn sót lại gì

Còn vết cứa đã hằn ghi đáy dạ

Còn vết sẹo đã chai lì như đá

Còn tâm hồn đã rệu rã gỗ trơ

Bước vào yêu ai học được chữ ngờ

Ai biết được sợi tơ chùng hay thẳng

Ai cũng muốn mặt biển xanh phẳng lặng

Mãi yên bình mà chẳng gợn sóng to

Giờ chúng ta mỗi đứa một con đò

Không hờn trách …chẳng phải lo va chạm

Những ký ức xóa dần trong tâm khảm

Giữ làm gì làn mây xám hư vô.

Đau khổ cuộc tình

Em buông rồi chẳng níu giữ làm chi

Lòng khắc khoải xuân thì nay ngang trái

Hãy mạnh mẽ lên xin đừng có ngại

Nỗi sầu này vương mãi cảnh chia ly

Xa nhau rồi nhung nhớ có được gì

Hay chỉ để ôm ghì niềm đau đớn

Tình chúng mình yêu nhau không đủ lớn

Nên tháng ngày gom trọn những sầu thương

Tưởng chúng mình đi hết cuối

Ai có biết nửa đường chia hai lối

Để đêm về khóc thầm trong mỗi tối

Rồi âm thầm ôm nỗi nhớ sầu đong

Sống bên anh bao năm gọi là chồng

Thuyền mất lái anh về vui bến mới

Em phận thuyền quyên ở nhà trông đợi

Anh vô tình cứ vợi vợi mãi xa

Vui bên người ôm cuộc sống xa hoa

Buồm căng gió vượt đại dương chẳng ngại

Vẫn biết tình anh yêu trong ngang trái

Những vui đùa vụng dại chút mà thôi

Có ai ngờ nay nghịch cảnh ngăn đôi

Tình chồng vợ phai phôi đường hai lối

Em rất thương con khóc thầm bực bội

Ôm lỗi lầm anh đánh đổi tình thân!

Vui bên người không một chút phân vân

Con thơ dại vẫn đang cần anh lắm

Anh bước đi khi tình ta đang thắm

Mặc vợ con mang nặng những sầu đau

Từ ta sẽ mãi mất nhau

Tình chồng vợ không con mơ nghĩa nặng

Hai đứa con anh cũng đành vứt quẳng

Tuổi thiếu thời đã vắng bóng người cha!

Cạn duyên

Mình chung nhà nhưng cửa đóng, cài then

Căn phòng vắng, chẳng ấm êm như trước

Con đường tình giờ mạnh ai nấy bước

Cứ nhạt nhòa như mưa trước thềm hoang!

Phòng khách xưa vốn rộng rãi thênh thang

Nay ngột ngạt, tường loang màu u uất

Chiếc cầu thang cũng trở nên quá chật

Bước chân đi không thật, dẫu quen rồi!

Tại vì đâu nên cuộc sống nổi trôi

Hồn lạc lõng, bờ môi không thắm đỏ

Đường cỏ mọc chẳng khang trang đầu ngõ

Hoa nghẹn ngào khi nắng tỏ ban mai!

Căn nhà xưa bao kỉ niệm đan cài

Đừng níu ghì chỉ phí hoài tuổi trẻ

Tiếng yêu xưa nay ngập chìm dâu bể

Cạn duyên rồi, cứ thế bước qua nhau!

Những bài thơ buồn về cuộc sống vợ chồng tan vỡ

Những bài thơ buồn về cuộc sống vợ chồng về những cả giác tan vỡ đã không còn xa lạ. Bởi cuộc sống luôn chứa đựng đầy những biến cố. Và chính những bộn bề của cuộc sống xung quanh sẽ làm con người ta đôi khi quên đi những yêu thương ban đầu. Hãy cùng đọc những vần thơ buồn về cuộc sống vợ chồng tan vỡ dưới đây để cảm nhận nhé!

Xem thêm:  1001 bài thơ tình cuối mùa thu pha lẫn chút xót xa nghẹn ngào

Ly hôn, nỗi đau và sự giải thoát

Con ơi! Mẹ khổ quá rồi

Mẹ thương con lắm! Nhưng thôi, phải đành….

Mẹ quyết ly dị cho lành

Dẫu con đau khổ, dẫu “tanh tưởi” lòng?

Nếu cố, mẹ chắc còn không?

Khi tình đã cạn, cha hòng đổi thay!

Níu giữ, đòn dày mỗi ngày

Cơm chan nước mắt, xéo giày nỗi đau

Các con cũng chẳng yên đâu!

Có thể án mạng, hoặc sâu hận thù

Người còn lại phải ngồi tù

Mồ côi sao thoát cảnh “đu bám” đời?

Mẹ đã đuối sức, cạn lời

Chỉ mong con hiểu cho vơi nỗi niềm

Đắng cay cố nén trong tim

Đâu còn đường sống hãy tìm mà đi

Hãy tin sau cuộc chia ly

Mẹ con mình hạnh phúc vì còn nhau.

Con đường xa

Đã xa rồi … khung trời nắng trong xanh

Mây lơ đãng trái trên cành trĩu ngọt

Người quay bước vỡ òa niềm chua xót

Tại ai nào một phút chót đam mê

Bầy trẻ thơ ngơ ngác trên lối về

Cứ hỏi Bố … Mẹ về quê sao ạ

Mi chợt đỏ lệ khẽ rơi lã chã

Thương con khờ day dứt phút chia ly

Căn nhà xưa giờ cứ thấy thiếu gì

Một hình bóng thường buồn khi chiều muộn

Anh cứ hỏi có phải điều em muốn

Xa gia đình tìm hương muộn tình si

Có thở than giờ cũng chẳng được gì

Khi hạnh phúc trên đường đi đứt đoạn

Anh chẳng trách lòng chỉ buồn u oán

Thương con khờ niềm vô hạn

con … nhẹ lau lệ má hường

Về chốn cũ Cha sẽ thương con mãi

Tại sóng gió nơi vô thường tồn tại

Con yêu à … Cha mãi mãi bên con …!!!

Hậu ly hôn

Nó chợt buồn và dõi mắt xa xăm

Như tìm kiếm một hạt mầm hy vọng

Mưa vẫn rơi mà sao người thấy nóng

Có lẽ nào … tan vỡ mộng đoàn viên?

Tuổi ấu thơ tâm trí đã ưu phiền

Quần áo nó chẳng vẹn nguyên màu sắc

Mớ tóc rối đôi môi khô mím chặt

Rồi gục đầu trong khoảnh khắc đơn côi…

Trong giấc mơ chợt nghe tiếng ru hời

Là của mẹ tiếng à ơi cò lả

Sao dịu ngọt và thấy thân thương quá

Hơi ấm còn thoáng lan toả đâu đây

Vui biết bao được chung sống những ngày

Những buổi tối được vui vầy bên mẹ

Lúc ba vỗ về khe khẽ

“Nín đi nào con của mẹ thật ngoan!”

Bên mâm cơm tiếng cười nói ngập tràn

Ba nhìn mẹ với nồng nàn ánh mắt…

Chợt tỉnh giấc nụ cười giòn im bặt

Mẹ đâu rồi …? Sao lạnh ngắt lòng con!

Tiếng chuông vang nghe giật thót cả hồn

Toà phán xét buổi ly hôn hôm ấy

Nó đứng lặng trên đôi chân run rẩy

Tích tắc thôi đành nhận lấy chia lìa

Sống cùng ba căn nhà nhỏ nơi quê

Nó chẳng được mẹ vỗ về an ủi

Và cứ thế nó cô đơn lầm lũi

Niềm tin giờ chẳng biết gửi nơi đâu

Nhìn không gian chỉ thấy tối một mầu

Cha mẹ có hiểu nỗi đau con trẻ

Một lần thôi, xin cố…. đừng làm thế

Để con buồn rơi rớt lệ chia ly…!

Chào mẹ đi con

Chẳng bao giờ..cứu được phải không em?..

Ừ phải rồi..khi tình ta cạn hết

Chào mẹ đi con…rồi chúng mình cách biệt

Nhà ba người..giờ chỉ còn hai..

Ly hôn rồi..thôi lỗi chẳng tại ai

Đặt bút kí là cào bằng quá khứ

Giờ với anh được bên con là đủ

Mọi vui buồn..em hãy tránh ra xa

Nào con yêu..bố con ta về nhà

Không còn mẹ..thì bố thay làm mẹ

Bố sẽ học chải tóc con thật khẽ

Bế con ru như bà nội ngày xưa

Hứa với con sẽ không quản nắng mưa

Lo cho con đủ đầy như bè bạn

Nín đi con..mẹ xa rồi đừng khóc

Hãy kiên cường cùng bố sống thật vui..

Nỗi đau trẻ thơ

Trước tòa án hai con người im lặng

Chỉ nhìn chào để xa vắng từ nay

Một cuộc tình phải đến lúc chia tay

Bỏ lại những đứa con ngây thơ quá

Sau phán xử hai người đi hai ngã

Còn chúng con thì mất cả tình thương

Rồi mai đây trên khắp mọi nẻo đường

Tuổi còn nhỏ và cũng dường thơ dại

Cha mẹ mãi không bao giờ trở lại

Chuyện hôn nhân đã trở ngại điều gì

Luôn ích kỷ hay hờn ghen ấu trỉ

Rồi phải chọn để một khi bỏ hết

Đêm thanh vắng tiếng em thơ chợt thét

Ngủ chập chờn mà la hét trong mơ

Lòng tức tưởi khi mẹ cha bỏ lỡ

Để chúng con phải bở ngỡ…cuộc đời

Cha mẹ hỡi … những ai làm cha mẹ

Đừng làm đau những đứa trẻ còn thơ.

Ta chẳng còn nhau

Từ nay chẳng còn chung bước bên nhau

Đường duyên phận chúng ta giờ chấm dứt

Anh chỉ dằn lòng gửi em đôi câu chúc

Nửa đời sau sống hạnh phúc thật nhiều

Đừng bận lòng hiểu nhau được bao nhiêu

Đường em bước nếu gập ghềnh sỏi đá

Hãy đứng dậy hiên ngang và mạnh mẽ

Bởi không anh che chở cạnh nữa rồi

Đừng lắng lo anh sẽ sống đơn côi

Trời ắt hẳn công bằng cho tất cả

Sẽ gửi về cho ta thêm một nửa

Để yêu thương chia sẻ lúc muộn phiền

Ta gần nhau ngắn ngủi một đoạn đường

Lúc hạnh phúc ta vẫn thường quên bẳn

Lúc thấy lòng nhiều ân hận

Không yêu thương trọn vẹn một mối tình

Đường vợi xa giờ độc bước một mình

Anh và em chẳng chung hình chung bóng

Anh xa lắc mỗi khi em buồn khóc

Em vui cười anh thôi hết sẻ chia

Từ bây giờ người bên cạnh sớm khuya

Là người khác mong rằng em trân trọng

Hãy bước tiếp đoạn đường em ước muốn

Vì từ nay ta vĩnh viễn chẳng còn

Cạnh bên nhau chia sẻ những yêu thương …

Li hôn

Kính thưa tòa tôi quyết định ly hôn

Vì sao ư? vì chôn tình huyệt mộ

Tình đã chết sống với nhau thêm khổ

Đọa tâm hồn bởi hố cách nghĩ suy

Tôi chẳng chê không nghĩ sẽ khinh khi

Hay ghét bỏ chỉ vì người nghèo khó

Tôi vẫn biết tình yêu luôn bỏ nhỏ

Thật dịu dàng cho tỏ tấm lòng nhau

Nhưng thưa tòa ông bà ta có câu

Ly đã vỡ, tình đầu phai hương sắc

Có cố sống với nhau tình cũng đắng

Chứ sâu lắng có được đâu

Ký ức mà sao có thể phai màu

Tình bội bạc bên nhau làm chi nữa

Muốn chèo chống gia đình để giữ lửa

Con có cha muôn thuở vẫn tốt hơn

Nào ai hiểu cho rằng nỗi cô đơn

Thấm da thịt chập chờn khi đêm xuống

Người bên cạnh…trời ơi…không cùng hướng

Nghoảnh mặt rồi…khổ, sướng…một mình tôi

Sống làm gì như bà mẹ đơn côi

Tất tần tật bể đời đều ôm trọn

Đôi lúc nghĩ xòe bàn tay bao ngón

Mà vết hằn rơm rớm máu thời gian

Thưa quý tòa tôi chấp nhận lỡ làng

Duyên đã hết cũng đành thôi chia cách

Tôi vẫn biết thiệt thòi con hờn trách

Nhưng một lần thử thách cuộc đời thôi

Lớn lên rồi con cũng hiểu cho tôi

Khi hạnh phúc xa rời bàn tay níu

Những ngọt ngào ngày xưa chẳng xoa dịu

Vết nứt lòng…nhỏ xíu…nhưng rất đau.

Chồng hãy quay về bên mẹ con em

Xưa kia hạnh phúc đủ đầy

Vợ chồng quấn quýt vui vầy có nhau

Yêu thương nồng ấm làm sao

Tình chồng nghĩa vợ trời cao động lòng

Con thơ tay ẵm tay bồng

vất vả chất chồng lên vai

Vợ chồng làm việc luôn tay

Tình nghèo vun đắp ước mai sang giàu

Bây giờ sao nỡ phụ nhau

Ngày nay giàu có mà mau thay lòng

Chàng ơi có nhớ thiếp không?

Đêm đêm thiếp khóc nhớ mong lắm chàng

Con thơ khờ dại hỏi chàng?

Ba đâu rồi mẹ lòng càng nhói đau

Biết làm gì phải nói sao

Cho con thơ trẻ lòng nào được yên

Ước gì có một phép tiên

Cầu cho ai đó quay về

Thiếp đây vẫn giữ lời thề

Vợ chồng hạnh phúc đề huề bên con.

Hỏi ai

Giọt nước mắt lăn dài trên má

Trái tim này tơi tả vì ai

Sương rơi ướt đẫm cánh nhài

Heo may se lạnh bờ vai hao gầy

Tình chồng vợ bao ngày ấp ủ

Nay vội vàng ai rũ sạch trơn

Ai gieo nên sợi tủi hờn

Để nay em phải cô đơn một mình

Ngày xưa ấy hoa tình chớm nở

Câu hẹn thề chồng vợ sắc son

Cho dù nước chảy đá mòn

Gia đình hạnh phúc bên con chẳng rời

Mà nay vội chia đôi hạnh phúc

Mà bao ngày vinh nhục bên nhau

Hỏi ai chia cắt nhịp cầu

Để cho cách trở sông sâu đôi dòng

Ai đã cắt chỉ hồng xưa buộc

Ai đã quên nguyện ước khi xưa

Ai gieo chi ngọn gió mùa

Khi thu chạm ngõ đông chưa muốn về

Đem cái lạnh tái tê buồn tủi

Vẫn đi về lầm lũi riêng em

Còn đâu ngày tháng êm đềm

Hỏi ai có thấu từng đêm lạnh lòng!!!

Những bài thơ vợ chồng chia tay đặc sắc nhất

Những bài thơ vợ chồng chia tay hấp dẫn khiến bạn đọc phải suy ngẫm sâu sắc về hạnh phúc gia đình. Cuộc sống muôn màu muôn vẻ khiến chúng ta cảm thấy thật áp lực và mệt mỏi. Hãy cùng nhau theo dõi bài viết này ngay bây giờ các bạn nhé!

Xem thêm:  BST Những Bài Thơ 5 Chữ Về Mẹ Lay Động Triệu Trái Tim

Không gia đình

Không gia đình buồn lắm ai ơi

Cả đời vất vưởng cứ chơi vơi

Lúc đau lúc ốm nào ai ngó

Đau đáu lo âu chẳng thảnh thơi

Không gia đình nghĩ tủi lắm à

Người ta có chốn để về nhà

Vui buồn người thân còn chia sẻ

Rôm rả chuyện gần tới chuyện xa

Không gia đình bất hạnh lắm thay

Cô đơn thui thủi chẳng ai hay

Nếp nhà sao cứ im như thóc

Chẳng có tiếng cười, tiếng vỗ tay

Thế mà ngày nay nghĩ cũng kỳ

Nhà nhà khi đã có ti vi

Nghĩa tình làng xóm coi như mất

Xóm trên làng dưới chẳng ai đi

Điện thoại Thông minh lại ra đời

Mỗi người một góc để ngồi chơi

Chẳng ai nói chuyện, chẳng đi lại

Mủm mỉm một mình chẳng chịu ngơi

Người lớn không chơi với trẻ con

Để cho em bé sống mỏi mòn

Tự kỷ sinh ra là cái chắc

Cuộc đời là cả sự héo hon

Thôi thôi ta hãy tỉnh lại thôi

Gia đình quan trọng nhất trên đời

Cái nôi nuôi dưỡng tạo nhân cách

Lấy lại tình thân đã xa dời

Ước Mơ Trẻ Thơ

Gia đình có cũng như không

Mẹ con xa cách vợ chồng bỏ nhau

Mới nghe câu chuyện mà rầu

Bốn năm ròng rã tìm đâu mẹ hiền

Cha thì đi vắng triền miên

Chỉ ông bà nội kề bên bốn mùa

Tội cho con trẻ ngây thơ

Ước ao có đủ sớm trưa cả nhà

Xem thêm:  Bài thơ Theo bước quân hành – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân

Ngó sang bè bạn gần xa

Ai ai cũng vậy mẹ cha cận kề

Bỗng dưng nước mắt tràn trề

Sinh thành dưỡng dục có nghe thấy gì

Nỗi buồn tuổi thơ

Từ ngày cha mẹ chia ly

Đời con buồn tủi khóc vì khổ tâm

Bạn bè thì đủ người thân

Gia đình yên ấm đâu cần gì hơn

Tuổi con như cánh chim non

Mà sao số lại héo hon thế này

Gia đình bạn được sum vầy

Còn ta buồn tủi lỗi này tại ai?

Tội này đâu phải mình sai?

Mà sao cha mẹ giận hoài cách xa

Đâu còn tình cảm mặn mà

Một nhà đông đủ ông bà hai bên

Lời con cầu Chúa ơn Trên

Xin ban hạnh phúc hai bên thuận hòa

Cho tình yêu của mẹ cha

Ngập tràn hạnh phúc ngôi nhà yên vui

Để con được nở nụ cười

Không còn thiếu mẹ khi ngồi bên cha

Ước mơ em nói thật nha

Gia đình cha mẹ thuận hòa thế thôi

Tình yêu hơn cả nui đôi

Ngàn năm vẫn đứng giữa trời sắc son

Niềm vui mơ ước héo mòn

Nếu cha và mẹ vẫn còn chia ly.

Một cuộc đời bất hạnh

Nó đang nhìn vũng nước như cuộc đời phía trước

Chỉ là bóng in trên mặt nước loang lổ kiếp đời trôi

Chỉ có mong manh ôi hao gầy

Biết ai chia sớt cho đầy niềm khao khát

Những khát khao tầm thường vẫn là mất mác

Nói làm gì khi hạt lệ rớt xác xơ đời

Vẫn thiếu tình thương và thiếu cả tình người

Mong bắt gặp nụ cười người đồng cãm…

Đang tìm một cái gì như là tia hy vọng

Có ai làm rớt trong rung động của trái tim

Vẫn mãi mê tìm kiếm thật im lìm

Tình người đó vẫn là đêm dài vô tận…

Hỏi ai

Giọt nước mắt lăn dài trên má

Trái tim này tơi tả vì ai

Sương rơi ướt đẫm cánh nhài

Heo may se lạnh bờ vai hao gầy

Tình chồng vợ bao ngày ấp ủ

Nay vội vàng ai rũ sạch trơn

Ai gieo nên sợi tủi hờn

Để nay em phải cô đơn một mình

Ngày xưa ấy hoa tình chớm nở

Câu hẹn thề chồng vợ sắc son

Cho dù nước chảy đá mòn

Gia đình hạnh phúc bên con chẳng rời

Mà nay vội chia đôi hạnh phúc

Mà bao ngày vinh nhục bên nhau

Hỏi ai chia cắt nhịp cầu

Để cho cách trở sông sâu đôi dòng

Ai đã cắt chỉ hồng xưa buộc

Ai đã quên nguyện ước khi xưa

Ai gieo chi ngọn gió mùa

Khi thu chạm ngõ đông chưa muốn về

Đem cái lạnh tái tê buồn tủi

Vẫn đi về lầm lũi riêng em

Còn đâu ngày tháng êm đềm

Hỏi ai có thấu từng đêm lạnh lòng!!!

Trên đây là những bài thơ buồn về cuộc sống vợ chồng trên đây mà chúng tôi chia sẻ trên đây hy vọng sẽ hữu ích với bạn. Qua đó bạn sẽ hiểu thêm được về những cung bậc cảm xúc trong cuộc vợ chồng. Một ngày vợ chồng tình nghĩa trăm năm, vì vậy hãy cố gắng để gìn giữ nó bạn nhé!

Theo Baithohay.com