Tháng tư về – Nguyễn Hưng

0
Tháng tư về – Nguyễn Hưng

về trên bước chân vội vã
Thoắt nửa năm cũng đã sắp qua rồi
chiều mãi đậu bến đơn côi
Nặng nỗi sầu trên ngàn sóng.

Chặng đường dài một mình ta với bóng
Giọt sương rơi còn đọng lúc xuân tàn
Gió xạc xào như cất tiếng thở than
Trách mây trôi về ngàn quên thề ước.

Đời hợp tan nào có ai biết trước
xưa đành ngược lối heo may
Nhớ thuở nao đến
Sao giờ đây đoạ đày mùi hương tóc?

Gắng để quên mà trái tim
Lối hạ sang ve khóc một cuộc tình
Nắng tháng tư chưa đủ gọi
Chiều hoàng hôn vẫn mình ta độc bước.

Trở trăn gì giữa bao điều mất được
Đời vô thường đâu ngước hận cao xanh
Nhếch trên môi ngạo nghễ cuộc đoạn đành
Ừ… vì đời như chiếc lá.

Cứ mặc kệ trái tim này hoá đá
Hạ về đâu khi rã cánh phượng hồng
Chạm tháng tư bàn chân bước chông chênh
Màu loa kèn… đã … trắng lối.

03/04/2018


Xem thêm:  Bài thơ Mai vàng nơi đất Bắc – Nhà thơ Nguyễn Đình Huân