
Tháng mười một đã về trong vương vấn
Thu trôi qua thấy thờ thẫn úa vàng
Sương giăng mờ gợi tình tự miên man
Vào buổi sáng đang mơ màng hy vọng
Lá xào xạc rụng rơi còn trông ngóng
Nỗi cuồng si lưu lắng đọng Thu buồn
Chút bẽ bàng trời se lạnh suối tuôn
Lời ước hẹn tạo thơ nguồn cảm hứng
Rồi bất chợt như thấy mình chập chững
Tình bơ vơ cảm xúc đứng giữa dòng
Cái rét về nhành hoa sữa chờ mong
Còn đâu nữa để cho lòng ngơ ngẩn
Dù hiu quạnh tình ngọt ngào đưa dẫn
Dang vòng tay say sưởi ấm Đông về
Ở khoảng nào dâng tình cảm đê mê
Đầy hoang dại mơ tràn trề lan tỏa!