
Tháng bẩy rồi trời lại đổ mưa ngâu
Vừa mới nắng trời lại sầu đổ lệ
Cứ trăn trở cứ mãi hoài như thế
Như chuyện tình dâu bể cõi nhân gian
Tháng bẩy rồi thu dịu ngọt nồng nàn
Và tình cảm cũng chứa chan đầm ấm
Hoa cỏ dại cũng tỏa hương dịu đậm
Hương mùa thu ngọt lắm biết không anh?
Tháng bảy rồi lá chuẩn bị xa cành
Để lộc biếc chồi xanh đâm trở lại
Và giọt nắng cũng hamh hao ngây dại
Chẳng gắt gao mê mải kéo ngày dài
Tháng bảy rồi sương phủ nhẹ ban mai
Tia nắng sớm đan cài soi lóng lánh
Và em thấy đôi vai mình se lạnh
Cô đơn buồn bởi khoảng cách quá xa
Tháng bảy rồi ngâu đã ghé hiên nhà
Em lại thấy xót xa nhiều đến lạ
Bởi hiện tại mình cách xa nhau quá
Nên em buồn tơi tả cả con tim
Tháng bảy rồi em lại cố dõi tìm
Một hình bóng tựa cánh chim mê mải
Vẫn vỗ cánh bay về miền xa ngái
Hỏi bao giờ trở lại hỡi mùa ngâu?