
Tháng mười một… thu vội vã chia xa
Bỏ lại sau lưng… thềm lao sao đầy lá
Quãng đường đời… bỗng gập ghềnh nghiêng ngã
Ngược dòng đời… ai nhặt lá vàng rơi
Quay gót đi…thu chẳng nói một lời
Cứ lặng thầm… gói theo từng giọt nắng
Để đêm nay… giọt buồn nghe trống vắng
Thả lên trời… u ám mịt mù mây
Tháng mười một… hoang hoải gió heo may
Thổi ký ức…lang thang qua miền nhớ
Ngày hụt hững… và đêm như muốn vỡ
Nức nở tuôn… giọt mặn đắng không màu
Tháng mười một…ta là gì của nhau
Thực hay mơ… sao mà đau đến thế
Muốn dửng dưng… lòng ngậm ngùi không thể
Dẫu cuộc tình… đã chạm đáy cơn mê….