Lần đầu tìm thăm anh
Nắng hanh mùa lúa mới
Con đường tôi đang tới
Nước đọng ngập bàn chân
Tháng chín nắng bâng khuâng
Cong mình trên mặt nước
Chúng tôi luôn nhón bước
Giữa hai hàng mộ xây
Hẳn anh đã nằm đây
Màu xi măng rất sậm
Bụi thời gian chưa bám
Hoa tang chưa rụi tàn…
Lặng lẽ buồn nghĩa trang
Chợt có vài giọt mắt
Không thấm vào lòng đất
Len lén ngấm vào thơ
Anh nằm đây… Ai ngờ!
Mộ địa mùa ngập nước
Chưa làm người thua cuộc,
Chắc gì sợ trời mưa…
Đóa hoa Muống đong đưa
Như chào người viếng mộ
Thôi, anh nằm lại đó
Bọn tôi về đời thường
Chào Anh
Tôi: Sơn Phương,
Lần đầu tiên khóc bạn!
Nguyễn Sơn Phương
(Tây Ninh)