Con có nghĩ: ắt là phải thế Một đôi lần con ghì siết hai tay…
(Tặng Nguyễn Ðỗ Cung) Em đứng em buồn cạnh khóm lau, Khóm lau than trước…
Yêu yêu yêu mãi thế này! Tôi như một kẻ sa lầy trong yêu Cao…
Ta cùng sống đến răng long đầu bạc Đã bao phen ta lầm lạc giữa…
Hai đứa chúng mình thật ấm êm Bên nhau hạnh phúc thật êm đềm Bên…
Hơn bốn chục năm sóng gió phong ba Cả hai anh vẫn cứ là chiến…
Hẹn sẽ về anh ra đón em không!? Xuân Hà Nội nắng hồng tươi đẹp…
Chờ nhau nhé mình về trên lối nhỏ. Trải hồn thơ cùng hoa cỏ, đồng…
Có khi nào anh tự hỏi lòng mình. Đã bao giờ yêu em chưa anh…
Đời hỏi bao giờ tôi hết yêu? – Dù cho nuốt trọn mảng trời chiều…