Nơi vô định chỉ bừng thêm u uất Chén sầu cay chớp nhoáng chảy qua…
Từ buổi anh đi không trở lại Hồn em chết lặng nỗi nhớ thương Hoàng…
Vô thường … xuân hạ thu đông! Tàu vô định chở mình qua mùa hạ…
Thời khắc chuyển mùa hoang hoải Con ngai mọng nhũn khoác lớp áo choàng Run…
Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió…
I. Tôi chẳng phải là chim Sao biết đường bay mỏi Đôi cánh này ngông…
Nốc cạn cho say đời biệt xứ Mềm môi chưa sạch nỗi rêu rong Máu…
Tôi thấy em dưới gầm cầu hoang phế Áo quần dơ, cọng rơm cỏ bám…
Mai kia mốt nọ anh về chơi Vườn ủ đêm dư, nắng mật ngời Thơ…
Tại sao em thích gọi tên hoa nào ngày mai của chúng ta buông từng…