Cuối năm tám mươi Có một lần tôi đi ngang bệnh viện Vì Dân Nghe…
Có lần tôi đi ngang Qua vỉa hè Đồng Khởi Một bà ôm chiếc gối…
Bé thơ ơi cuộc đời em viên sỏi Khóc một lần nước mắt chảy thiên…
Cuốn vở xích-lô dày đúng 100 trang Ghi ngang dọc mấy trăm tên con nợ…
Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người Tiếng ai như tiếng lá thu rơi Mười…
Có ai về thăm lại quê xưa Gởi cho tôi một cành hoa dại Mười…
Nhớ năm ngoái mẹ có lần đã hỏi Về chưa con sao vẫn thấy chưa…
Em bị giết ở Florida Anh tự thiêu ở Indonesia Chị xác trôi trên biển…
Bao giờ nhỉ tôi về thăm xứ Quảng Mười năm dài mộ mẹ chẳng ai…
Con chẳng về đâu dù mưa hay nắng Sông Thu Bồn trăng tháng bảy còn…