Còn ngày nghỉ không em? Cuối tuần rồi em nhỉ? Hết cách ly rồi hay…
Người biết cho chăng tuổi không mùa Từng đông băng giá vết thương xưa Vàng…
Đương đông chếch bóng cố hương Lệ đêm loang gối mùa thương nhạt nhòa Nỗi…
Trên đỉnh đồi Bà Nài lầu ông Hoàng Sao lại ngổn ngang rêu phong cỏ…
Buổi sáng mang tiền đi hớt tóc Vô tình ngang một quán cà-phê Giang hồ…
Những năm nhà nào cũng thiếu người làng mạc ruộng vườn vắng bặt con trai…
Sẽ có những sư đoàn thép Bất kỳ nơi đâu Không khuất phục tù đày…
Hè rồi… Phan Thiết đỏ hoa vông, tôi ở xa xôi nhớ quá chừng! Nhớ…
Mặt biển lẫn trong sương con đường như cổ tích Tiếng thông reo mê hoặc…
Anh không giữ cho mình dù chỉ là ngọn cỏ Đồi thì rộng anh không…