(tặng ta) Ta sinh ra cô đơn giờ cô đơn đã cũ ta trưởng thành…
nước câu mặt trời mặt trời câu gió phố câu người đời ô quê mùa…
Rót một chén rượu Mùa đông đỡ hoang tàn Nhớ tóc em bằng câu thơ…
Mang xống áo mùa thu Làm mùa thu Nhớ giấc ngủ ngàn thu trong đài…
Anh đã tới chỗ ấy Đã gặp vầng trăng mươn mướt của anh Nó ngồi…
Bỗng dưng chới với ở nơi cuối nguồn Đàn bướm bay xuôi dòng sông chảy…
Trong thời khắc cuối cùng của mùa đông Anh giã từ chính mình thật khẽ…
Giữa trưa ngồi một mình, ghế trắng, trời xanh, mây thật lành, hai tay vắt…
Dưới gầm trời ẩm ướt Người cuối cùng đang nghĩ về em Sau rèm mây…
Bóng những bông hoa bị ngắt Nửa đêm về đậu trên cuống run run Sau…