Có những nỗi buồn chẳng thể gọi thành tên Chỉ biết mang bên không đành…
Cầm cây bút… viết mãi chẳng thành thơ Bởi hồn em cứ thẫn thờ trông…
Đẹp ngây ngất, đến tần ngần Đẹp buông tiếng sét vườn xuân ái tình Thiên…
Ôi, tái ngộ! Niềm vui đến quá bất ngờ chơi vơi kỷ niệm xóa mờ…
Có một buổi em cùng anh hò hẹnKhông răng long ít nhất cũng bạc đầuRồi…
Sở Bá Vương ngồi yên trên mình ngựa,Giương mắt buồn say ngắm chân trời xa.…
Trăng nghiêng trên sông Trà Khúc…Mây lồng và nước réoNắng bột chen dừa Tam QuanGió…
Tặng Diêm Vương Ngày sau Thượng Đế hỏi anhỞ trần gian có thấy đành lòng…
Mẹ ra Hà Nội thăm con Vừa trên tàu xuống chân còn run run Áo…
Nhớ ngày sau kháng chiến.Giữa thành phố Sài GònMột chiến sĩ bị thương.Lấy máu mình…