Con có nghĩ: ắt là phải thế Một đôi lần con ghì siết hai tay…
Chủ nhật qua tôi gặp một người điên Trên mặt ngây thơ nét nét dịu…
Em đứng lẫn bên góc hè phố vắng Như loài hoa hoang dại trong rừng…
Em đi, phố ngày mưa suốt cả đường dài không nói cánh cửa chiều khép…
Làm gì có ai ngang cửa Gió mùa vẫn cứ se lòng Cánh cửa thôi…
Buổi sáng có ánh mắt u uẩn nhìn lên vòm cây mặt trời còn lạnh…
Ngày xưa Trọng Thủy đã nắm tay Mỵ Châu thế nào mà Cổ Loa chìm…
1. Trong ánh chớp cuối cùng của phận số em đã kịp nhìn thấy anh.…
Anh trở về đột ngột với mùa đông Như trước cơn mưa, kiến vòng lại…
Tráng sĩ không bơi qua sông Tráng sĩ đi bằng đường không Tráng sĩ đi…