Em dán được cái hoa Cô cho mang về nhà Nói rằng con tặng mẹ…
Bắt gặp câu thơ trên tường vôi trắng lóa “Tím một chiều hoang vắng riêng…
Có những khoảnh khắc trong đời không ai ngờ trước được và ta buông tay…
Không phải con đường nào cũng đẹp như một ước mơ hãy để chúng ta…
Khi ta mỉm cười và nói – không sao là riêng mình ta biết đang…
Có thành phố như giấc mơ im ắng. Đầy bụi bám. Một dòng sông phẳng…
Ăn mày là ai? ăn mày là ta Đói cơm rách áo hóa ra ăn…
Bỗng nhiên vũ trụ thuộc về ta Khi căn phòng còn một mình hai đứa…
Mai mầy về thành phố dang rộng tay Đón mầy và đón bao thằng đã…
Thôi không còn chờ mùa hoa phía trước Mà ngoái đầu nhẩm lại các mùa…