Gió chiều neo tiếng hát ru Bâng khuâng như thấy mùa thu đang về… Mưa…
Nếu em không hẹn chiều nay Gió đâu lạc lối, mây đâu hững hờ Hàng…
Em nhớ ai mà đứng giữa ban trưa Nắng vàng thu đốt thiêu miền ký…
Em về bỏ lại dòng sông Để ai thức trắng muà đông năm nào Tình…
Một khi con nước suối ròng Noọng cúi xúc cá gập cong dáng rừng Ớp…
Người đã hóa thân trời với biển Tình còn lưu dấu núi và sông Công…
ANH kiệt nữ nhi giống Lạc Hồng HÙNG tâm cứu quốc rạng trời đông BẤT…
Em là con gái trong khung cửi Dệt lụa quanh năm với mẹ già Lòng…
Ngỡ như người đã hát thay tôi ngỡ như tôi đã lẫn vào câu hát…
Mây đi vắng, trời xanh buồn rộng rãi… Sông im giòng đọng nắng đứng không…