Ta lạc lối giữa vườn hồng tình ái
Mộng trăm năm vương vải biết đâu tìm
Trăng mùa đông chập chờn rồi chìm nghỉm
Vạc cuối trời tìm bạn tím hoàng hôn
Yêu là gì? Tim khắc khoải héo mòn
Ngọt môi ai được còn hay là mất
Dẫu đói khát mắt mờ không hành khất
Là hiến dâng rất thật chẳng dối lừa
Em là tiên? Chốn trần gian mở cửa
Vườn Địa Đàng ai tựa để trao duyên
Giữa bốn phương đâu biết có nhãn tiền
Đâu biết được khi nào trời mưa nắng
Tóc xanh bạc nếm bao nhiêu ngọt đắng
Chuyện tình yêu ngày tháng hiểu hết đâu
Siết vòng tay, môi rót mật, mắt trao
Rồi say khước ở nơi nào chẳng biết
Bước đi hoang giữa dòng đời keo kiệt
Em thiên thần hay ác quỷ trong ta
Đoạn đường yêu bao luyến ái ngọc ngà
Sao chua xót buông ra lời cay nghiệt
Ừ thôi em! Nụ hôn say tha thiết
Bài thơ tình ta viết hãy quên đi
Vẽ thêm chi những màu sắc cầu kì
Khi trong tim chớm tình si lạnh nguội
Ta lạc lối… hay cuộc tình lạc lối
Đâu cung Hằng mỗi tối mộng Vu Sơn
Mặt trời lên giấc Hồ Điệp vẫn còn
Ta là ai… là ai?… Giữa chốn bụi trần…
Văn Chung