
Tháng mười se lạnh vào đông
Giật mình tìm sợi nắng hồng trôi đâu
Mây trời chẳng thấy sắc màu
Nhạt nhòa sắc nắng xa nhau trốn tìm
Nặng lòng tự vấn con tim
Nắng kia trốn biệt quanh mình bấy lâu
Để ai nhung nhớ tương sầu
Gieo thêm cái lạnh ẩn sâu bên đời
Ước gì là nắng rạng ngời
Để cho hoa đẹp góc trời bình minh
Ngắm nhìn chú bướm thật xinh
Chập chờn uốn lượn phơi tình cùng hoa
Vào đông gió thổi la đà
Mơn man trên lá bay xà cùng mây
Rong chơi trong những tháng ngày
Đưa tay hứng giọt tình ngây đất trời
Hồn còn lơ lửng chơi vơi
Tìm trong cảm xúc đánh rơi đêm dài
Đông về se lạnh nhớ ai
Mà sao thả nhịp trên vai hỡi người.