Tròng trành thuyền đã sang sông
Thế là em đã theo chồng xa quê
Em đi bỏ lại lời thề
Để ai day dứt bộn bề nhớ nhung
Còn đâu… đâu đó lời chung
Những câu ước hẹn sẽ cùng nay mai
Giờ đây đêm bắt đầu dài
Ngày quên buông nắng sắc mai héo mòn
Canh khuya thổn thức trào tuôn
Sầu đong trĩu nặng nỗi buồn khó chia
Ngỡ tình sâu đậm nhường kia
Mà nay dang dỡ chia lìa đôi ta
Những đâu tin tưởng chung nhà
Bỗng dưng cơ sự xẩy ra nỗi này
Sự đời khó hiểu lắm thay
Cha mẹ sắp đặt một ngày thành duyên
Thế nên bến chẳng đợi thuyền
Tam tòng Tứ đức, chính chuyên theo chồng
Sương khuya bàng bạc trên sông
Có người vẫn đứng… Cầu mong an lành.
Trần Duy Hạnh
(Hải Phòng)