
Phố lên đèn phố có thấy hanh hao
Hoàng hôn tắt buông màn đêm bao phủ
Gió thì thầm bên hàng cây ủ rũ
Lối đi về đã quên bước chân ai
Phố lên đèn và nắng đã tàn phai
Em tôi ở nơi nao không thấy nữa
Trăng chênh vênh, trăng nhòm qua khe cửa
Có một gã khờ, ngơ ngẩn đứng làm thơ
Phố lên đèn cho ai đó bơ vơ
Thấy nhớ thương về một thời trai trẻ
Tiếng ve sầu vẫn kêu rên khe khẽ
Tiếc thương cho đôi lứa lỡ hẹn thề
Phố lên đèn, phố càng dài lê thê
Và tình yêu sao đắng cay như thế
Để một người tìm một người chẳng dễ
Giữa bộn bề ,đời chống chếnh,chơi vơi