Tháng Năm ngái ngủ bình minh
Cành sương uể oải khúc tình đêm qua
Tiếng gà eo óc miền xa
Vật vờ gió nóng nhạt nhòa ngày du
Đồng trưa trong tiếng gáy gù
Oi nồng sắc phượng hơi mù chân mây
Ve kêu inh ỏi gọi bầy
Vàng rơi sân ngập – giãi bày từ ly
Chuộc* than… hoài niệm mùa đi
Xa xưa dấu những vân vi khóc cười
Đêm sâu lắng nỗi ngậm ngùi
Hèn sang cũng một kiếp người, dòng đưa!
Tháng Năm lơ lửng nắng mưa
Tâm tư riêng tỏ góc thừa chiều vương.
Nguyễn Văn Thái
(Nam Định)